Tuesday, September 25, 2012

Nhung nguoi “tay lam, ham nhai”-Ky cuoi: Cong nhan thoi gia cao

Những người "tay làm, hàm nhai"-Kỳ cuối: Công nhân thời giá cao

Chị Hồ Thị Xuân, công nhân giày da tại Vũng Tàu, bưng bát cơm với rau muống luộc, nói: "Làm quần quật cả ngày cũng chỉ đủ ngày hai bữa cơm với rau muống luộc và đậu hũ kho mặn. Cả tháng nay em bị bệnh mà vẫn cố gắng đi làm kiếm chút tiền chờ đến ngày sinh nở. Biết là nhọc nhằn, nhưng không làm không được".
Lương không đủ sống


 

Anh Mai Văn Ly với mì gói qua bữa.

 

Ở thành phố Vũng Tàu có nhiều công ty trách nhiệm hữu hạn như giày da Tramatsuco, đông lạnh Hải Việt, may mặc Vieco, khu công nghiệp tổng hợp Đông Xuyên với hơn 20.000 công nhân đang làm việc tại đây. Với đồng lương của một công nhân thợ giày da dao động từ 2.300.000 đồng đến 3.000.000 đồng/tháng, họ phải làm quần quật từ 6 giờ 30 đến 11giờ 30, từ 13 giờ 30 đến 17 giờ. Số tiền ít ỏi ấy, họ phải trả tiền thuê nhà, điện nước, chi chí ăn uống, đi lại, sinh hoạt,… nên chưa đến cuối tháng là rỗng túi. Trước đây, 2 đến 3 nữ công nhân thuê chung một phòng trọ 16 m2, nay thì 7 đến 8 người cùng thuê cho đỡ tốn tiền nhà. Những bữa cơm đạm bạc chỉ rau muống và đậu hũ, không đủ để tái sản xuất sức lao động. Nhiều công nhân ốm vì áp lực công việc và ăn uống thất thường, nhưng cũng phải cố gượng dậy để đi làm.


Vợ chồng chị Hồ Thị Xuân, Hồ Văn Can (ở số nhà 146/D2 đường Đô Lương phường 11, TP Vũng Tàu) lặn lội từ xã Nga Thành huyện Nga Sơn tỉnh Thanh Hóa đến thành phố Vũng Tàu làm nơi kiếm kế sinh nhai. Chị Xuân làm công nhân giày da ở khu công nghiệp Đông Xuyên, còn anh Can làm công nhân bào thớt nhựa cho công ty cổ phần An Việt Hàn Quốc.

 

Vợ chồng chị Xuân và những công nhân khác, góp gạo ăn cơm chung cho đỡ tốn.

 

Hai vợ chồng mỗi tháng thu nhập chưa đầy 4 triệu đồng mà phải trả 1.200.000 đồng tiền thuê nhà, 250.000 đồng tiền điện nước, 300.000 đồng tiền gas, còn lại chỉ đủ tiền mua rau muống với đậu hũ kho mặn ăn hàng ngày. Còn khi có khách, tiếp bằng nước "không tên" (nước lã lấy từ vòi). Chị Xuân nói thật: "Cả hai tháng nay, vợ chồng em chưa mua được cân thịt lợn, điệp khúc cơm rau muống đậu hũ kho mặn là thường. Vợ chồng phải tằn tiện lắm mà vẫn thiếu trước hụt sau. Chưa đến tháng đã phải ứng lương mua gạo. Giá tăng vùn vụt mà lương chúng em thì giậm chân tại chỗ. Biết là đời sống công nhân khó khăn, song vẫn phải làm vì không làm công nhân biết làm gì bây giờ, trong khi mình không có nghề nghiệp chuyên môn"?

 

Đời sống bấp bênh


Anh Mai Văn Ly, là công nhân bào thớt nhựa cho một công ty. Với mức lương 2.890.000 đồng/tháng, anh phải làm 12 giờ/ngày. Nếu làm ca ngày từ 6 giờ đến 17 giờ thì không có bồi dưỡng, còn làm ca đêm từ 22 giờ đến 6 giờ sáng hôm sau thì được bồi dưỡng 2 ly cà phê/ca/đêm. Cứ thế, ngày nối ngày anh như kiệt sức vì công việc nặng nhọc và tiếng ồn. Ly tâm sự: "Không phải riêng em mà mọi người đều thế. Một ngày làm 12 tiếng đứng liên tục bên máy bào kêu inh tai nhức óc. Tuy công ty có phát cho mỗi công nhân một mũ bịt tai, nhưng bọn em vẫn phải dùng bông gòn nút lỗ tai. Không như thế, không trụ được với tiếng máy bào kêu to quá cỡ. Cuối tháng chưa có lương, em phải mua chịu mì tôm để ăn.


- Ăn mì tôm như thế sao đủ sức khỏe mà thức làm đêm?


- Mì tôm nhiều bữa còn không có đấy anh ạ. Nhiều khi đi làm về đói quá mong có gói mì tôm nấu với rau cải xanh bỏ vào mồm mà không có nữa là. Vợ em đang có bầu, không biết lấy gì để cô ấy ăn. Rồi lúc sinh nở nữa chứ. Là chủ gia đình, em lo lắm, nhưng chưa biết làm cách nào để có thêm thu nhập.

 

Câu hỏi dành cho doanh nghiệp


Trước đời sống công nhân gặp khó khăn, câu hỏi đặt ra cho các doanh nghiệp, công ty là giúp gì cho công nhân? Chị Nguyễn Thị Thắm, tổ trưởng kiểm hàng của một công ty may tại Bà Rịa - Vũng Tàu cho biết: "Tôi đã làm ở đây ba năm, nhưng vẫn chưa ký hợp đồng lao động. Lương cơ bản hiện nay là 2.950.000 đồng/tháng, tăng ca thì 500.000 đồng nữa. Trong khi đó chúng tôi không được trang bị bất kỳ một loại phương tiện bảo hộ lao động nào. Suốt ngày ngập trong đống vải vóc hít thở bụi vải rất mệt. Nhiều khi tăng ca sáng đêm, nhưng công ty không có một chế độ bồi dưỡng nào cả".


Tương tự như công ty may mặc, các công ty TNHH chế biến hải sản ở thành phố Vũng Tàu đang có hàng nghìn công nhân làm cá bò. Hàng ngày công nhân phải ngâm tay trong cá và đá lạnh mà không có khẩu trang, không găng tay, không giày ủng. Do phải ngâm lâu trong nước lạnh, đôi tay bạc phếch tróc da, còn đôi chân thì tụ máu. Chị Trần Thị Nga - công nhân làm cá bò cho biết: "Công nhân làm việc ở đây ăn theo sản phẩm. Xẻ mỗi ký cá bò được 4 ngàn đồng. Chúng tôi là công nhân thời vụ làm nhiều hưởng nhiều không làm không hưởng. Ngày xẻ được 20 ký cũng chỉ đủ ăn và thuê nhà, điện nước"…


Đành rằng, công nhân phổ thông làm ăn theo sản phẩm, song sản phẩm họ làm ra là đem đến nguồn thu giàu cho doanh nghiệp. Vì vậy, câu hỏi đặt ra cho các công ty giày da, đông lạnh, may mặc là làm gì để bảo đảm chế độ bảo hiểm cho công nhân? Làm gì để giúp họ cải thiện đời sống trong từng bữa ăn trưa tại xí nghiệp? Làm gì để giúp họ vượt qua khó khăn hiện nay để công nhân bớt khổ?


Bài và ảnh: Mai Thắng

No comments:

Post a Comment